Chương Tŕnh Hội Thọai trên Đài Saigon Houston 900 AM

về Buổi giới thiệu Tác Phẩm Lối Cũ Chẳng Sao Quên

của Nhà Văn Bích Huyền

với Dương Phục, Bích Huyền, Mùi Quư Bồng và Hiền Vy


Phần 1



Phần 2

Chương Tŕnh Hội Thọai trên Đài Little Saigon Houston 880 AM

về Buổi giới thiệu Tác Phẩm Lối Cũ Chẳng Sao Quên

của Nhà Văn Bích Huyền

với Nguyễn Hoan, Bích Huyền, Hiền Vy và thính giả

phần 1

phần 2

Houston,Lưu Luyến Chia Tay
Bích Huyền


Có một chút thổn thức
Có một chút nghẹn ngào
Hồn tuy không nổi sóng
Mà dường như xôn xao


Vâng, tôi thật sự có những xúc động trên mỗi khi nhớ đến những ngày ở Houston trong dịp Giới thiệu cuốn sách song ngữ Việt Anh Lối Cũ Chẳng Sao Quên-The Trail I Will Never Forget.
Thổn thức, nghẹn ngào, xôn xao… khi nhớ lại t́nh cảm thiết tha nồng nhiệt mà người Houston đă dành cho ḿnh, cho cuốn sách.

Ḷng tôi xôn xao kể từ khi được Phương Hoa Đài VOVN và anh Hoàng Bách Đài TNT phỏng vấn qua phone khi tôi c̣n ở Cali. Càng xôn xao hơn khi mới đặt chân tới Houston đă nghe bàn tán rộn ràng ngày Ra Mắt Sách. Biết bao nhiêu tờ báo tại Houston dành cả một trang đăng miễn phí suốt mấy kỳ: Báo Đẹp, Con Ong, Xây Dựng …Và nhận được nhiều bảo trợ bằng hiện kim của các nhà mạnh thường quân tại Houston. Số thính giả ở xa không đến tham dự được gọi mua sách rất nhiều khiến tôi phải gọi phone về Cali cho con gái đến sau mang theo sách.

Tôi không thể nào quên những giọng nói nghẹn ngào của Nguyễn Hoan, của Hiền Vy, của Hoài Niệm, của chị Kim Nix, của Nguyễn Thị Xinh, của thính giả gọi vào trong buổi Talk Show trên đài LSR. Của anh Dương Phục, của Mùi Quư Bồng trên đài SaigonHouston. Không được nh́n thấy nhưng tôi vẫn tưởng tượng ra được những giọt nước mắt thương cảm không phải chỉ dành cho Lối Cũ Chẳng Sao Quên của tôi mà cho cả quăng đời đă qua của người Việt tỵ nạn chúng ta trong cơn sóng dữ 1975.

Tôi không thể nào quên những giọt nước mắt của những người đồng cảnh ngộ. Các chị đă đứng bên tôi-rất ít thời gian-kể cho tôi nghe rất nhanh chuyện đời ḿnh. Nhưng qua những câu chuyện, tôi thấy hoàn cảnh của các chị c̣n khốn khổ hơn tôi, sức chịu đựng hơn tôi bởi gánh nặng đè trên đôi vai nhỏ bé yếu ớt . Vậy mà các chị vẫn can đảm vượt qua . Có chị, anh cũng chết trong tù, Chị một ḿnh, làm bánh, bán bánh dạo nuôi con. Ra nước ng̣ai cũng vẫn làm nghề ấy, nổi tiếng một vùng làm bánh ngon để nuôi các cháu ăn học và nay các cháu đă thành tài …C̣n nhiều nữa, giấy bút nào viết lên cho xiết?

Nhưng những giọt nước mắt long lanh ấy măi măi lóng lánh trong tôi…

Tôi không thể nào quên trên 300 quan khách đă đến tham dự với phong cách lịch sự, gương mặt cởi mở, bao dung và thông cảm cho những sơ xuất xảy ra. Ánh mắt nh́n nhau thân ái, chuyện tṛ thân mật. Có những ngướ chưa quen mà như đă gặp nhau, quen biết tự bao giờ …

Những đồng nghiệp mà tôi chỉ nghe tiếng nói truyền về miền Nam Cali trên làn sóng Little Saigon Radio như Nguyễn Hoan, Quỳnh Lan đă đến rất sớm, cùng các bạn trong ban tổ chức tíu tít cắm hoa, bày biện bánh trái và tiếp tân. Các em Phúc, Yến, Hưng (bạn học cũ của Phạm Anh Dũng-em tôi- tại Vơ Trường Toản ngày xa xưa), cháu Dĩ An…lo treo cờ dựng bảng Chào Mừng Quan Khách, sắp đặt nhiều việc linh tinh khác.
Tất cả đă đến rất sớm và ở lại thật lâu cho đến giây phút chia tay và sau đó c̣n gửi email chúc mừng sự thành công của buổi RMS .
Ấm áp tràn đầy, ân cần chia xẻ mà tôi và cháu Uyển Diễm nhận được. Nghe ai đó nói rằng Anh đă phù hộ cho vợ và con …

Đối với tôi, ngày hôm ấy như một ngày hội lớn.

Tôi đă gặp những người bạn Trưng Vương xưa, có đến 7 năm cùng học một trường như Bùi Thảo, Xinh. Những đàn chị TV như chị Dương Chi đi cùng anh Thịnh, các em Chính, Quang, Hà, anh chị Cường-Đàm Châu Hà, những đàn em TV như Đan Kim Tâm, B́nh, Thu Đoan, Nguyệt …Nhiêù hơn nữa mà tôi không kể hết. Tôi đă gặp các anh em cựu sinh viên trường Đại Học Chiến Tranh Chính Trị …Cho dù tất cả ngày nay tóc đă điểm sương nhưng gương mặt vẫn c̣n nguyên trí thức.

Tôi đă gặp những thính giả của chương tŕnh Thơ Nhạc VOA âm thầm hoặc chỉ email. Có em theo nghe từ bên Việt Nam hơn 10 năm nay, có người chỉ mới đây thôi Có em như Cao Trí đă thu DVD toàn buổi không thiếu một cảnh nào. Rất vui khi biết những chương tŕnh biên soạn về văn học nghệ thuật được các bạn trẻ yêu mến đón nghe.

Tôi được gặp cả những người tôi đă đọc bài viết trên Internet rồi biên soạn thành chương tŕnh Thơ Nhạc như BS Nguyễn Đức Tuệ tức kư giả Việt Nguyên của bán nguyệt San Ngày Nay Houston-Texas, như Hồng Khắc Kim Mai bay từ Dallas về có những vần thơ thật đẹp đôi khi tôi trích đọc giới thiệu trong một chương tŕnh. Tôi c̣n được gặp cả những người bạn cao niên (thầy Doăn Quốc Sỹ, ông Tạ Xuân Thạc), những bạn trẻ mà bấy lâu nay chỉ nói chuyện, trao đổi văn nghệ trong diễn đàn www.dactrung.com, www.taongo.net, www.vienxumagazine.com/dongtam/34.htm, www.phanchautrinhdanang.com, www.vietbao.com trong Diễn đàn Dành Riêng cho nhóm cựu học sinh các trường Gia Long, Trưng Vương, Sương Nguyệt Anh, Mẫu Tâm …Từ Đỗ Quân cùng người vợ tươi đẹp như hoa và hai con xinh xắn đáng yêu. Đỗ Quân đă lái xe hai giờ đồng hồ từ Austin về dự đến b́nh hoa thật đẹp cùa tt Sương Nguyệt Anh, moderator Việt Báo Online…

Tôi gặp BS nhạc sĩ Nguyên Bích cùng người vợ xinh xắn đáng yêu, chắc chắn là h́nh bóng giai nhân trong nhạc Nguyên Bích mà tôi đă từng giới thiệu nhiều ca khúc tuyệt vời tới thính giả bốn phương. Gặp lại BS Phạm Sĩ Thế, anh tôi cùng chị và các cháu, chị Thanh và gần như đầy đủ các cháu. Gặp lại người em kết nghĩa BS Mùi Quư Bồng mà lâu nay tôi chỉ nghe nhắc nhiều đến tên khi em tôi là một trong vài Bác sĩ không di tản tránh băo Katrina, t́nh nguyện ở lại săn sóc bệnh nhân, có khi Bồng bật khóc v́ bệnh nhân không được tiếp cứu. Nhất là được gặp hai bác Đan Thọ, thân sinh Đan Kim Tâm, người đẹp Trưng Vương, vợ Mùi Quư Bồng. Bác Đan Thọ là tác giả những nhạc phẩm bất hủ Chiều Tím, T́nh Quê Hương (phổ thơ Phan Lạc Tuyên) trước 75 tại trong nước và Dương Cầm (phổ thơ Mùi Quư Bồng) sau 75 tại hải ngoại.

Nhiều…nhiều lắm. Tôi thật sự hạnh phúc.

Bông hoa tươi đẹp đầu tiên là của anh manager Diamond Club, chắc anh đă chăm chú theo dơi diễn tiến chương tŕnh kể từ lúc Hiền Vy -Trưởng ban Tổ Chức chào mừng quan khách và MC Hoài Niệm dẫn dắt chương tŕnh uyển chuyển, lời dẫn tuyệt vời. Và rồi th́ hoa tới tấp của nhiều ngướ …Những bông hoa với nhiều ân t́nh tươi đẹp măi trong tâm hồn hai mẹ con kể từ buổi chiều đẹp đẽ ấy.

Cho đến lúc này những h́nh ảnh, ánh mắt, nụ cười thân ái của Mùi Quư Bồng-Đan Kim Tâm, Đào Vũ Anh Hùng, Hưng-Hiền Vy, BS Phạm Cơ, Lắm-Hoài Niệm, Phúc, Yến, Xinh-anh Lộc…c̣n hiện rơ.
Những giọng hát truyền cảm của Kim Loan, Thụy Mai, Vân Thanh, Trường Thanh, của Ban hợp ca Đàn Chim Việt, với tiếng đàn của Bim Bằng vẫn c̣n văng vẳng đâu đây…

Những ngày bên nhau c̣n măi trong tiếc nhớ.

Nếu trong đời có những ngày và những giây phút …chẳng sao quên th́ đó là thời gian ở Houston. Thành phố ấy đă cho tôi nhiều quá! Dang ṿng tay đón tôi với tất cả thương yêu, tŕu mến.

Tôi có được như vậy là nhờ Hiền Vy và Lê Thị Hoài Niệm, những người em nhỏ bé mà tôi quen trên mạng lưới Internet, vơí Hiền Vy nếu tính lần gặp mặt th́ không quá ba lần, với Hoài Niệm th́ chưa gặp bao giờ. Cả hai đều là những người có ḷng nhiệt t́nh không chỉ thương mến tôi mà thiết tha với quê hương đất nước.
Xin được nói lời cảm ơn tất cả những tấm ḷng Houston.

Không có sự tổ chức chu đáo của Hiền Vy, Hoài Niệm, không có sự quảng bá rộng lớn của các cơ quan truyền thông báo chí Houston, của các trang nhà trên Internet, không có sự tham dự của hàng trăm quan khách, không có sự tiếp tay của thân hữu, tôi sẽ không có được kỷ niệm đẹp đẽ quư giá này.
Trân trọng.

Xin lưu luyến chia tay Houston và hẹn ngày tái ngộ.

BH
Cali, 20-11-2006